Ứng xử khéo léo
Một người cha dạy dỗ con trai phương pháp đối nhân xử thế: “Khi nói chuyện cần phải ‘khéo léo’ một chút, không được nói những câu cứng nhắc”.
Con trai hỏi lại bố:
- Thế nào là “khéo léo” hả bố?
Vừa hay lúc đó có người hàng xóm tới mượn đồ. Người cha chỉ ngay vào mấy thứ nói:
- Ví dụ như người này tới mượn đồ, con không được nói là không có, cũng không được nói là đều có cả mà phải nói là có thứ ở nhà, có thứ không ở nhà, nói cho uyển chuyển một chút. Như thế gọi là “khéo léo”. Gặp mọi chuyện phải làm như vậy!
Đứa con trai ghi nhớ lời cha dạy. Một hôm có vị khách quý từ nơi xa tới chơi, hỏi:
- Bố cháu có nhà không?
Đứa bé trả lời:
- Bố cháu, có người ở nhà, có người không ở nhà!
0 nhận xét:
Đăng nhận xét